Truyện Mỗi ngày đi học là một niềm vui (H) CẢNH BÁO LOẠN LUÂN - Mỗi ngày đi học là một niềm vui (H) CẢNH BÁO LOẠN LUÂN trên điện thoại. Truyện cập nhật nhanh nhất Tác giả: tớ Truyện chỉ có H và H, vứt não trước khi đọc Vì mình dùng từ kh.
MV LK :Mỗi Ngày Tôi Chọn Một Niềm Vui - Để Gió Cuốn Đi - Nguyên Nhung chất lượng cao HD 720 1080, Video clip bản đẹp nhất cực nét có lyrics LK :Moi Ngay Toi Chon Mot Niem Vui - De Gio Cuon Di viet sub Bố là người Quảng Ngãi , mẹ người Quảng Nam. Vào Sài Gòn học và đi dạy. Đã
Đối diện với những thăng trầm của cuộc đời, Rabindranath Tagore, một nhà thơ Ấn Độ đã có được triết lý rất hay: "Tôi nằm ngủ và mơ thấy cuộc đời là niềm vui. Tôi thức giấc và nhìn thấy cuộc đời là bổn phận. Tôi hành động và…, ô kìa, bổn phận chính là niềm vui".
Mỗi kỉ niệm thường đem đến cho con người nhiều kỉ niệm hoặc bài học giá trị. Hôm nay, Trường Trung cấp Bách Nghệ TP.HCM sẽ giới thiệu Bài văn mẫu lớp 6: Kể về Học Tập Lớp 6 Kể về một kỉ niệm đáng nhớ (được khen, bị chê, gặp may, gặp rủi, bị hiểu
Cuốn sách là những ý tưởng giúp bạn độc khởi đầu ngày mới cách tốt đẹp. Khi nêu ra những ý tưởng tác giả chỉ mong cống hiến một cơ hội nhỏ bé để bạn suy nghĩ sâu xa hơn về m ột ngày sống trong hành trình hướng tới hoàn thiện, đó chính là cuộc đời của bạn. Lắm khi bạn thấy một ý tưởng được lặp đi lặp lại.
KHÓA HỌC ONLINE ĐĂNG KÝ ĐĂNG NHẬP Bài viết nổi bật, SocialLife Stories MỖI NGÀY ĐI HỌC CÓ LÀ NIỀM VUI? Tôi thường thức dậy lúc 5 giờ để tận hưởng sự yên tĩnh của buổi sáng, sự yên tĩnh đó chỉ kéo dài đến 6 giờ. Đến giờ đó là tôi bắt đầu nghe tiếng nói của bà hàng xóm, bà nói lớn, bà gọi, bà la mắng đứa cháu ngoại của mình.
N1JA.
Năm nay, các cô chú và anh chị em Tăng thân Hơi Thở Nhẹ Tăng thân HTN đã về Làng Mai ăn Tết với Sư Ông, quý thầy và quý sư cô. Ai cũng đều cảm nhận được nhiều hạnh phúc, năng lượng và tình thương. Từ khi bước xuống Gare Sainte-Foy La Grande cho đến lúc đến Xóm Hạ, lòng con luôn hân hoan nhẹ nhàng như mỗi lần được về Làng. Con thầm nói “Con đã về, con đã tới”.Không khí của những ngày Tết thật an vui và ấm cúng dù bên ngoài, trời mùa đông vẫn lạnh. Chiều ngày 29 Tết, Sư Ông và đại chúng bắt đầu sửa soạn đón Giao Thừa trước vài giờ tại thiền đường Xóm giờ pháp thoại, bình thơ, đại chúng được ngồi lắng nghe bài hát “Tìm Nhau” do quý thầy và quý sư cô hợp xướng.…Con đã đi tìm Thế TônTừ hồi còn ấu thơCon đã nghe tiếng gọi của Thế TônTừ khi mới bắt đầu biết thở.……Sau đó Sư Ông đọc thơ văn và có nhắc đến hình ảnh bếp lửa hồng và tục gánh nước đổ đầy lu trong trước khi năm mới đến của người Việt. Sư ông mời đại chúng hát bài “Về đây bên bếp lửa hồng”, nhạc Xuân Tiên – Tăng thân Làng Mai đổi lời với thầy Pháp Tuyển đàn guitare và em Quỳnh Lan đàn tranh. Lời ca thật hay đã sưởi ấm lòng của đại chúng đang ngồi với nhau như một dòng sông trong giờ phút đón chào năm thân xuất sĩ hát bài Tìm nhauKhi Giao Thừa vừa điểm Làng Mai đón Tết theo giờ Việt Nam, ba hồi chuông trống bát nhã vang lên. Con ngồi với đại chúng rất thành tâm để nghe Lời Khấn Nguyện đầu năm qua 3 thứ tiếng Việt, Anh và Pháp do sư chú Chân Pháp Lý người Pháp đọc tiếng Pháp; Sư cô Chân Trăng Tuổi Thơ người Việt đọc tiếng Việt và sư chú Trời Biểu Hiện người Mỹ đọc tiếng Ông dâng Tổ Tiên lời phát nguyện đầu năm…”Chúng con hứa sẽ học hỏi thái độ cởi mở để có thể truyền thông được với những thành phần khác trong gia đình và trong Tăng thân. Chúng con nguyện tập nhìn và nghe bằng mắt và tai của gia đình và của tăng thân, tập nói lời hòa ái với anh chị em, bằng hữu và con cháu của chúng con, để có thể sống với nhau một cách hài hòa, an vui và hạnh phúc. Chúng con nguyện tập thấy hạnh phúc của gia đình và tăng thân là hạnh phúc của chính mình.”… Trích Lời Khấn nguyện đầu năm 2013″. Sau khi đâng lời khấn nguyện, Sư Ông cùng bốn chúng Làng Mai đã lạy xuống trước bàn thờ Tổ Tiên bốn giờ ăn tối, có một buổi Văn nghệ mừng xuân thật dài. Các màn múa, hát và kịch năm nào cũng hay, vui và dễ thương. Đặc biệt năm nay tăng thân HTN chúng ta rất đông, có gần 45 người. Các cô, các chị và các em gái đều mặc áo dài lên hát 2 bài Việt và Pháp. Con có nghe vài thầy và sư cô nói năm nay Tăng thân HTN đông và mạnh quá, Tết mà thấy có người Việt về đông như vậy thì thêm không khí và hương vị ấm cúng của Tết Việt Nam thân HTN, Paris cùng hát đón giao thừa Tết Quý Ti – Thiền đường Trăng Rằm, Xóm MớiSáng ngày mùng một Tết, quý thầy, quý sư cô dâng hoa, múa lân mừng tuổi Sư Ông tại Xóm Thượng, sau đó có Bói Kiều …Buổi chiều đi thăm phòng quý thầy Xóm Thượng. Năm nay quý thầy có bắn pháo bông đẹp lắm, mọi người tụ họp đông đảo chính giữa khu vực tăng xá để thưởng thức. Vào giờ ăn chiều, phòng thầy Pháp Tịnh có nồi lẩu thật lớn, mặc dù con đã no do uống trà và ăn bánh kẹo ở các phòng khác rồi nhưng gặp lẩu của thầy Pháp Tịnh nấu là con phải nếm thiệt thôi. Những vị thăm phòng thầy Pháp Tịnh lúc này được hiến tặng một bài hát thật hay, đó là bài “Người đi vòng quanh“ thầy Pháp Niệm phổ nhạc từ thơ của Sư Ông. Bài thơ này trích trong cuốn “Thơ từng ôm, và mặt trời từng hạt”, lúc trước vì thích ý nghĩa của nó con đã ghi chép lại cho những người thân như sau“Này người đang đi vòng quanh, anh không phải là sự đi quanh, anh có thể đi nhưng anh không cần đi quanh! Người kia mới hỏi câu chót Tôi có thể đi đâu? Câu trả lời là Anh hãy đi tìm người anh thương, anh hãy đi tìm trong anh có một sự thao thức, ước mơ rất sâu sắc. Ước mơ một cái gì đẹp, một cái gì lành, một cái gì có ý nghĩa, và nếu anh chạm tới được hạt giống của sự ước mơ lớn đó, thì anh sẽ biết anh cần đi đâu. Đi tìm người thương của anh tức là đi tìm anh, đi tìm bản thân của mình.” “Đó là chuyện ao ước đi tìm người mình thương. Chúng ta mỗi người đều đang đi tìm hết, nhưng nhiều khi chúng ta không biết mà thôi. Khi chúng ta biết được đích xác chúng ta đang đi tìm gì, thì tự nhiên chúng ta sẽ dừng lại chuyện đi vòng quanh.“Trích trong Truyền thống sinh động của thiền tập – chương Người đi vòng quanhCon nghĩ trong “sự thực tập đi tìm” mà Sư Ông nêu lên đây có dính líu với bài thơ “Tìm Nhau”.Như thường lệ hằng năm, sinh hoạt ở Làng trong các ngày từ mồng một tới mồng bốn là buổi sáng Bói Kiều và buổi chiều đi thăm phòng quý thầy, quý sư cô. Năm nay mùng hai làm tại Xóm Hạ và mùng ba tại Xóm Mới. Con đi thăm phòng nào cũng được “chia sẻ” thức ăn thức uống, trà và những bản nhạc, lời hát qua tài năng của các sư cô, các thầy và đại thân Hơi Thở Nhẹ HTN vô phòng Sư cô Giác Nghiêm và các Sư cô thường trú tại thiền đường Hơi Thở Nhẹ ngồi thật lâu và mỗi lần ai vào là nói “Người nhà” năm nay quý sư cô ở HTN về Làng ăn Tết.Ngày mùng ba, đặc biệt ở Xóm Mới buổi trưa đại chúng được ăn pic-nic ngoài trời với các gian hàng thức ăn trong “Hội Chợ Tết”. Ngày đó cũng hên không có mưa mà có nắng, lại thêm các món ăn ngon do các sư cô chế biến như gỏi xoài, bánh cuốn, cơm tấm, gỏi cuốn, chuối chiên, những nồi bún nước lèo thật to, nồi chè hấp dẫn… Có cả nước uống pha theo kiểu Indonesia và đặc biệt gian hàng trà năm nay phục vụ theo phong cách Nhật bản do Sư cô Trai Nghiêm người Nhật phụ trách cùng với sư cô Tạng Nghiêm trong bộ Kimono Nhật hẳn chè sương sa hột lựu của Sư cô Cơ Nghiêm Quán Trà Nhật của Sư cô Trai Nghiêm và Sư cô Tạng NghiêmKhi bụng vừa no thì vài thành viên của tăng thân HTN – phần lớn thuộc “nhóm Già” các cô chú lớn tuổi được Sư Ông mời ăn cơm trưa chung! “Nhóm Trẻ”, là nhóm các bạn sinh viên trẻ tuổi, đã được diễm phúc ăn cơm với Sư Ông vào ngày mùng một Tết trước khi trở lại Paris. Nghe Sư Ông mời, ai cũng lo bới một tô cơm nho nhỏ khác để vô “dùng buổi cơm” với Sư Ông và Sư Cô Chân Không. Ai cũng rất là hạnh mùng bốn là Bói Kiều ngày chót tại Sơn Hạ, Tăng thân nhóm Già đến giờ đi về phải lên xe về lại Paris, chỉ còn lại vài em trẻ, vui quá nên xin ở lại thêm. Trước khi về lại Paris con không ngờ là “vừa bị, vừa được” thầy Pháp Liệu gọi tên lên để Bói Kiều. Con đã xin quẻ Kiều của Cụ Nguyễn Du hai ngày trước đó nhưng vẫn chưa được ai giải giúp. Thật ra dù hơi run và có chút bỡ ngỡ, nhưng đó cũng là điều may mắn hạnh phúc vì con đã được đặt câu hỏi trực tiếp với Sư Ông đã giảng Kiều cho con và con đã tiếp nhận được từ nơi Sư Ông tình thương bao la qua những lời dặn dò, nhắc nhở con chuyên trì thực tập … Con nguyện sẽ hành trì theo để được chuyển hóa và tiếp xúc với những điều mầu nhiệm và đầy ý nghĩa của sự sống …Với lòng biết ơn tới Sư Ông và Tăng Chân An Hà Ánh Thúy
Tiến sĩ tâm lý Forrest Talley, từ California Mỹ cũng cho biết, tìm kiếm niềm vui còn giúp kéo dài tuổi thọ, theo Prevention. Nghiên cứu, được công bố trên Tạp chí Nghiên cứu Hạnh phúc Mỹ, chỉ ra những người hạnh phúc sống thọ hơn. Sau đây là những cách tạo niềm vui - đã được chuyên gia và khoa học chứng minh, theo Prevention. 1. Tìm ý nghĩa trong khó khăn Nhà tâm lý học Sandy Marantz, từ New York Mỹ, cho biết "Nếu bạn đang gặp khó khăn, hãy cố gắng tìm ra điều gì đó có ý nghĩa ngay trong nỗi khó khăn đó". 2. Tỏ lòng biết ơn Khi buồn bã, chúng ta có xu hướng nghĩ về những điều xấu trong cuộc sống của mình. Tuy nhiên, hãy nghĩ về những điều tốt đẹp - để tỏ lòng biết ơn. Vì như câu nói nổi tiếng "Không phải niềm vui khiến chúng ta biết ơn. Chính lòng biết ơn mới khiến chúng ta vui vẻ". 3. Dành cho niềm đam mê Hãy dành ra dù chỉ 15 phút mỗi ngày cho sở thích mà bạn đam mê, theo Prevention. “Niềm vui đến từ những niềm đam mê và niềm đam mê là mục đích của bạn", nhà trị liệu tâm lý người Mỹ, bác sĩ Jaime Bronstein nói. 4. Đặt mục tiêu nằm ngoài vùng an toàn Tiến sĩ Talley khuyến khích nên đặt mục tiêu để làm việc, giúp công việc trở nên thú vị, có ý nghĩa và nhiều thách thức. Ông nói “Điều này không chỉ mang lại niềm vui, mà khi đạt được mục tiêu, bạn sẽ trải nghiệm cảm giác vui sướng tột độ, ký ức về điều đó cũng sẽ mang lại niềm vui”. 5. Sống với hiện tại William Schroeder, từ phòng khám tâm thần Just Mind Counseling Mỹ, cho biết “Tìm kiếm niềm vui chỉ thực sự tồn tại trong thời điểm hiện tại. Việc ngoái nhìn quá khứ hoặc dự đoán tương lai sẽ phủ nhận mối liên hệ của chúng ta với hiện tại, theo Prevention. 6. Đối mặt với quá khứ Bác sĩ Bronstein nói, những trải nghiệm tiêu cực và nỗi đau trong quá khứ có thể tạo ra rào cản để tiếp cận niềm vui. "Rất khó để vượt qua những rào cản đó, nhưng cần phải làm. Bằng cách hàn gắn quá khứ, rút kinh nghiệm và phát triển, bạn có thể sống cuộc sống của chính mình - hoàn toàn trong niềm vui của bạn", bác sĩ Bronstein cho biết, theo Prevention. Người đi dạo trong thiên nhiên ít lo lắng, suy nghĩ và ảnh hưởng tiêu cực hơn về tổng thể - so với người đi dạo trong thành phố. Họ cũng trải qua những cảm xúc tích cực hơn Ảnh minh họa Shutterstock 7. Sống thực chất Hãy tự hỏi bản thân Bạn sống để làm hài lòng người khác hay bạn sống như bạn thực sự muốn? Bác sĩ Bronstein nói Chọn con người đích thực của mình sẽ giúp bạn đạt được niềm vui, theo Prevention. 8. Làm tình nguyện viên Bạn có thường nghe nói “Thà cho đi còn hơn là nhận” không? Làm điều tốt cho người khác thực sự có tác động tích cực đến sức khỏe tinh thần của chúng ta. 9. Kết nối với thiên nhiên Một nghiên cứu đã phát hiện ra rằng người đi dạo trong thiên nhiên ít lo lắng, suy nghĩ và ảnh hưởng tiêu cực hơn về tổng thể - so với người đi dạo trong thành phố. Họ cũng trải qua những cảm xúc tích cực hơn và thực hiện tốt hơn các nhiệm vụ ghi nhớ. 10. Cười càng nhiều càng tốt Tiến sĩ Leela R. Magavi, từ phòng khám sức khỏe tinh thần Community Psychiatry Mỹ, cho biết một tràng cười sảng khoái lành mạnh có rất nhiều lợi ích cho sức khỏe. Tiến sĩ Paula Wilbourne, từ Đại học Stanford Mỹ, cũng cho biết tiếng cười cũng làm giảm căng thẳng và tăng cường miễn dịch. 11. Ở bên người tích cực Nicole Arzt, chuyên gia tư vấn về hôn nhân gia đình người Mỹ, cho biết khi ở bên những người vui vẻ, chúng ta có xu hướng cảm thấy hạnh phúc hơn. Hãy tạo lập mối quan hệ với những người có thể điều chỉnh mọi thứ trở nên tích cực hơn. Ngược lại, những người vui vẻ thường có xu hướng tạo ra các kết nối xã hội mạnh mẽ, theo Prevention.
NIỀM VUI MỖI NGÀY Đối với những người sống lạc quan, tin tưởng và phó thác thì cuộc sống mỗi ngày là một niềm vui, bởi vì cuộc sống tự nó là một ân ban và là một khám phá không ngừng về chính mình, về Thiên Chúa, về tha nhân và vũ trụ vạn vật. Biết rằng, bước theo Chúa là từ bỏ mình, vác thập giá hằng ngày mà đi theo, nhưng đó là con đường đi lên và triển nở của một nhân cách làm người và làm con Thiên Chúa không thể thiếu. Mỗi một sự từ bỏ và vượt qua chính mình lại phát sinh một niềm vui sâu lắng; đau khổ giúp con người lớn lên và mỗi chặng đường thập giá lại phát hiện một cảm nghiệm tâm linh và hạnh phúc thâm trầm. Thiên Chúa sáng tạo và cứu độ là để thông chia cho con người niềm vui và hạnh phúc của Ngài. Chính vì vậy mà Thánh Phaolo đã kêu gọi “Anh em hãy vui luôn trong niềm vui của Chúa. Tôi nhắc lại vui lên anh em!”Pl 4, 4. Thánh Phêrô cũng đã nói “Mọi âu lo, hãy trút cả cho Người, vì Người chăm sóc anh em”. Thật vậy, Kitô hữu là những người được đong đầy niềm vui, vì họ đang sống trong niềm hy vọng phục sinh, vì thế họ càng phải là những chứng nhân của niềm vui giữa cuộc đời này. Nhưng thực tế có như vậy không, thì còn phải xét lại. Đối với một tâm hồn càng khiêm tốn thì niềm vui còn nằm ngay trong những khía cạnh tiêu cực của cuộc đời. Vì thế, họ có thể vui ngay trước những lời chê bai, phê bình chỉ trích của người khác. Điều quan trọng là sự thật về bản thân mình. Thánh Terêsa rất vui khi người ta phê phán tiêu cực về Ngài, và Ngài rất sợ những lời khen lao ca ngợi của người khác. Vì thế mà Ngài luôn xin ơn được người đời khinh chê. Nhớ rằng chính Chúa đã từng bị cáo gian, từng bị hiểu lầm, từng bị phủ nhận, từng bị chụp mũ….Vả lại, mình có lầm lỗi đi nữa thì cũng là chuyện bình thường. Ta cũng có thể vui trước những yếu đuối và lầm lỗi của mình. Thánh Têrêsa nói rằng “Em còn rất nhiều yếu đuối và bất toàn, nhưng em rất vui. Đối với em, sa ngã hằng ngày cũng chẳng hệ gì, vì nhờ vậy mà em thấy mình yếu hèn và biết nương tựa vào Chúa hơn”. Để niềm vui có thể lớn thêm mỗi ngày, ta cần đào sâu tinh thần lạc quan, tin tưởng và phó thác. LẠC QUAN Mọi sự trong cuộc sống vẫn diễn biến và xảy ra trước mắt ta, nhưng tâm trạng của mỗi người trước một tình cảnh thì lại khác nhau. Điều đó tùy thuộc cái nhìn và cách nhìn vấn đề của mỗi người trong cuộc sống hằng ngày. Đối với người có đức tin thì luôn có cái nhìn lạc quan và hy vọng, vì biết rằng mọi sự có thể do con người tạo nên nhưng tất cả đều nằm trong chương trình tình yêu và sự quan phòng của Chúa. Đức tin đặt để mọi sự trên nền tảng của quyền năng và lòng thương xót Chúa, cho nên trước những bóng tối người ta vẫn thấy ánh sáng, không thể vì một đám mây đen mà ta có thể quên mất cả bầu trời trong sáng. Ta thấy cái nhìn của Chúa Giêsu cũng đầy lạc quan khi Ngài trình bày dụ ngôn về Nước Trời "Nước Trời cũng giống như chuyện hạt cải người nọ lấy gieo trong ruộng nó là loại nhỏ nhất trong tất cả các hạt giống, nhưng khi lớn lên, thì lại là thứ lớn nhất; nó trở thành cây, đến nỗi chim trời tới làm tổ trên cành được."Mt 13, 31 Ngài còn lấy một hình ảnh khác "Nước Trời cũng giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men." Mt 13, 33. Như Chúa Giêsu, phải tập cho mình tính lạc quan khi nhìn sự việc, đồng thời giữ được quân bình giữa những thăng trầm của cuộc sống. Tập cho mình tính lạc quan không có nghĩa là xây nhà trên cát hay như con đà điểu chui đầu vào đống cát để tránh né nguy hiểm đang xảy ra, nhưng là luôn giữ quân bình nội tâm giữa những khó khăn hằng ngày. Người có tinh thần lạc quan cũng là con người thực tế, biết mình cần phải làm gì để góp phần giải quyết vấn đề một cách tích cực hơn theo khả năng của mình, chứ không làm ngơ mặc tình cho cuộc sống dun dủi, đẩy đưa, may nhờ rủi chịu. “Chân lý thuộc về những người không chịu sống đời nhỏ nhoi”. Sự hiện diện của mình trong Chúa Kitô không cho phép mình sống tầm thường và thỏa hiệp với những điều thấp kém. Tuy nhiên người lạc quan có những khi cũng phải biết chấp nhận sự giằn co giữa lý thuyết và thực tế. Lý thuyết bao giờ cũng đẹp, nhưng thực tế thì bản thân mình và cộng đoàn còn phải phấn đấu vươn lên từng ngày. Người lạc quan không ảo tưởng, vì biết rằng chẳng ai và chẳng cộng đoàn nào là hoàn hảo. Cuộc sống không có sự hoàn hảo đúng nghĩa mà chỉ có hoàn hảo hơn mỗi ngày. Vì thế, phải biết chấp nhận những khó khăn và giới hạn của mình, của người khác cũng như của môi trường và trong hoàn cảnh cụ thể. III. TIN TƯỞNG Tinh thần lạc quan tin tưởng còn được vun trồng bằng cái nhìn tích cực, biết tìm kiếm những gì tốt đẹp, biết đánh giá trị những khả năng của mình. Trái lại, nếu chỉ bận tâm đến những gì mình muốn có nhưng chẳng được, thì chẳng khác gì đổ tro tàn trên đống than nguội. Bà Magarita, thân mẫu của Cha Don Bosco, mỗi tối bà thường đem các con ra trước sân nhà, giơ tay chỉ lên bầu trời và nói “Chỉ khi nào màn đêm buông xuống, chúng ta mới có thể nhìn thấy những vì sao lấp lánh trên trời”. Quả thật, suốt đời Cha Don Bosco đã không bao giờ quên được lời khuyên dạy đầy khôn ngoan của mẹ. Đó là những tia sáng hy vọng đã thắp lên, nhờ đó Cha Don Bosco đã là thầy dạy, là nhà giáo dục đầy lạc quan tin tưởng cho các học sinh nghèo, những người bị đẩy ra bên lề xã hội. Với tâm hồn lạc quan sẵn có, cũng như lòng tin tưởng mạnh mẽ vào tình thương quan phòng của Chúa, cha Don Bosco đã huấn luyện các học sinh của Ngài cởi bỏ cái nhìn bi quan để khám phá những điều tốt lành quanh mình, tin tưởng vào khả năng của mình và hướng nhìn tương lai với niềm hy vọng. Như người thanh niên nọ mỗi sáng vừa thức dậy, anh ta mở toang cửa sổ, hít thở không khí trong lành của ngày mới và mỉm cười cất tiếng hát “Đây là ngày Thiên Chúa dựng nên, chúng ta hãy vui mừng hoan hỉ”. Sự lạc quan tin tưởng được xây dựng trên nền tảng đức tin, tin mình được cứu độ, được tha thứ, được yêu thương vô cùng. Thiên Chúa cao cả không phải vì Ngài “toàn năng”, nhưng vì Ngài “toàn ái”. Ngài siêu việt vì Ngài là “Tình yêu tuyệt đối”. Bởi vậy, đức tin là con mắt thần, là sức mạnh vũ bão. Người có đức tin trông thấy những điều mà kẻ khác không trông thấy, làm được những cái kẻ khác không thể làm được. Đức tin cần để những phép lạ được thực hiện Lc 7, 50; 8, 48, “Con có tin không?”, đó là câu hỏi của Chúa Giêsu trước khi Ngài làm phép lạ để cứu chữa bệnh nhân, để rồi sau đó Ngài kết thúc bằng câu . “Đức tin con đã cứu con”. Chúa Giêsu không thể làm gì được cho con người khi họ không có lòng tin Mc 6, 5-6. Thánh Têrêsa cũng đã xác quyết “Chúa Giêsu có thể làm được mọi sự; lòng trông cậy làm được những phép lạ”. Và Thánh nữ cho biết rằng “Điều xúc phạm đến Chúa Giêsu và khiến Thánh Tâm Ngài phải sầu khổ, đó là lòng thiếu tin tưởng vào Ngài”. Lạc quan tin tưởng là trang sức thánh thiện của Têrêsa. Thánh nữ đã viết như sau “Con không bước đi trên đường sợ hãi, con luôn biết tìm phương thế để được hạnh phúc, và biết lợi dụng những cảnh khốn cùng của con. Chính Chúa Giêsu đã khích lệ con bước đi trên đường này”. Ngay cả đối với tội lỗi lớn lao, Têrêsa cũng không hề thất vọng “Con cảm thấy dù lương tâm con có đầy những tội ác tầy trời con có thể phạm, con cũng không mất lòng cậy trông tin tưởng...Không gì có thể làm con sợ hãi, vì con biết phải xử làm sao với tình yêu và lòng thương xót Chúa. Con biết muôn vàn tội lỗi con sẽ tiêu tan trong nháy mắt như một giọt nước rơi vào giữa lòng than hồng”. IV. PHÓ THÁC Lạc quan tin tưởng gắn liền với tinh thần phó thác. Lạc quan tin tưởng cho ta niềm hy vọng và phó thác cho ta niềm an vui. Phó thác theo ý Chúa muốn chứ không theo ý mình muốn. Vì chỉ có Chúa mới thấy những gì tốt đẹp nhất cho cuộc đời mình. Luôn nhớ rằng, mọi công việc ta làm là của Chúa, thành công hay thất bại của ta cũng chính là thành công hay thất bại của Chúa. Chúa chỉ cần ta cố gắng hết mình. Phần còn lại, chính Chúa sẽ hành động, cứ phó thác hết cho Ngài. Ngay cả người dân ngoại cũng biết quan niệm rằng mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên Hay giỏi cỡ nào đi nữa mà Trời không muốn thì con người cũng đành bó tay. Cho nên người quân tử theo Nho giáo là người rất lạc quan, vì luôn sống theo thiên mệnh làm hết sức, nhưng cũng phó thác hết mình. Khi ta đã sống tận tình, thì dù cuộc sống có còn nhiều tăm tối, nhiều cái trì trệ, dở dang từ bản thân cho tới cộng đoàn, từ con người cho tới công việc, thì chúng ta cứ hãy an tâm, lạc quan, phó thác hoàn toàn cho quyền năng và lòng thương xót Chúa. Cũng có đôi khi Chúa muốn để tình trạng yếu kém như thế là để chúng ta biết dựa vào Chúa, chứ đừng dựa vào mình. Thánh Têrêsa cho đó là một ân ban lớn lao. Điều nguy hiểm khi con người chỉ cậy dựa vào sức mình, đó mới chính là vực thẳm đáng sợ nhất. Trong sự cậy dựa vào Chúa, qua thư gởi chị Céline, Têrêsa viết “Quả thực, em không luôn trung tín đâu, nhưng không bao giờ em nản chí, em phó thác mình trong tay Chúa Giêsu. Như hạt sương nhỏ, em chìm sâu vào tận đài Hoa Đồng nội Cực Thánh’, và nơi đó em tìm lại được những gì đã mất, và còn hơn thế nữa”. Thánh Nữ dám quả quyết “Dù em có thấy lửa tình yêu như tắt lịm trong lòng, em vẫn cố ném vào đống tro tàn những cộng rác nho nhỏ và em tin chắc thế nào rồi lửa cũng bùng cháy lại”. Quả là một sự tin tưởng phó thác hết mình, một sự liều lĩnh hoàn toàn trong tình yêu, để Têrêsa có được tất cả trong mọi hoàn cảnh khốn khó của đời sống mình. An vui, hạnh phúc trong đời không thiếu, chỉ thiếu sự lạc quan tin tưởng và phó thác để phát sinh an vui và hạnh phúc. Lm. Thái Nguyên 7/8/2006
mỗi ngày đi học là một niềm vui