Không Có Vua Tác giả: Nguyễn Huy Thiệp Thể loại: Truyện Ngắn Biên tập: Bach Ly Bang Upload bìa: Trần Lê Nguyễn Số chương: 1 Phí download: 1 gạo Nhóm đọc/download: 0 / 1 Số lần đọc/download: 10518 / 289 Cập nhật: 2015-03-06 10:36:08 +0700 Link download: ePub Mobi/PRC A4 A5 A6 - xem thông tin ebook 1 . GIA CẢNH
Nguyễn Huy Thiệp mượn chuyện lịch sử để nói chuyện đời, để nói về cuộc tìm kiếm đạo - đường sống của con người nói chung, bất kể đạo ấy là một ông vua hay không phải ông vua. Không vua, không đạo sẽ loạn, có vua, có đạo, thiên hạ sẽ thái bình, con người có thể yên tâm mà sống.
Nguyễn Huy Thiệp dạy học ở Sơn La nhiều năm, chắc anh còn có nhiều chuyện như thế mà kể. Nhưng mảng truyện đời thường của anh mới thật sự làm mọi người ngơ ngác. Tướng về hưu, Huyền thoại phố phường, Không có vua, ba truyện cùng một bút pháp. Bút pháp ở đây là ghi chép, ghi chép thật khách quan. Truyện phản ánh tâm lý hai lớp người, hai thế hệ.
"Không có vua" là truyện ngắn tham vọng nhất của Nguyễn Huy Thiệp, nhưng chưa bao giờ được hưởng một sự phân tích hữu hiệu. Có lẽ vì tham vọng của nó quá lớn, vượt hết tầm nhìn của mọi nhà diễn giải." 2 Đây là truyện ngắn tiêu biểu cho cách nhìn cuộc đời
H8PishM. Uploaded byNguyen Thi Hong 0% found this document useful 0 votes6 views19 pagesCopyright© © All Rights ReservedAvailable FormatsPDF, TXT or read online from ScribdShare this documentDid you find this document useful?Is this content inappropriate?Report this Document0% found this document useful 0 votes6 views19 pagesKhông Có Vua - Nguyễn Huy ThiệpUploaded byNguyen Thi Hong Full descriptionJump to Page You are on page 1of 19Search inside document You're Reading a Free Preview Pages 7 to 17 are not shown in this preview. Buy the Full Version Reward Your CuriosityEverything you want to Anywhere. Any Commitment. Cancel anytime.
Sự ra đi của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp Tuổi Trẻ ngày 21-3 đã để lại một khoảng trống lớn trong văn đàn Việt Nam - Ảnh DƯƠNG MINH LONGLòng tin của ông vào con người không bao giờ mất. Ông yêu thương con người bắt đầu bằng sự phê phán, ông miêu tả hết cái nhếch nhác, tầm thường, cái khốn nạn, cái không đáng yêu của cuộc đời, nhưng chính bằng cách đó ông lại làm cho người ta hiểu và yêu đời hơn và có thể làm người tốt nghiên cứu VƯƠNG TRÍ NHÀNTrong văn học Việt Nam đương thời, Nguyễn Huy Thiệp đứng một mình, đứng riêng một chỗ. Nguyễn Huy Thiệp viết do ông thấy tự mình phải viết và không viết không đúng về cái ác chính là khơi dòng cho sự nhân hậuNgười ta sớm thấy toát ra trong các truyện ngắn của ông những ý đại loại như "cuộc đời thật là xấu, không đáng tin, nhưng không tin thì làm sao mà sống nổi", "cuộc đời rất buồn nhưng cuộc đời vẫn rất đẹp."Đọc Tướng về hưu, Không có vua... thấy Nguyễn Huy Thiệp đã rất lõi đời, nhìn đời thấy không có gì đáng sống, nhưng người ta vẫn phải sống với nó. Về sau đọc Nguyễn Thị Lộ hay Sang sông thì lại thấy Nguyễn Huy Thiệp vẫn còn có cái bình thản tin đời, tin cả cái hào sảng trong sáng của hồn nhiên suy nghĩ chứ không cố tỏ ra triết lý, tỏ ra sâu sắc. Cũng tức là không cố tỏ ra hiểu đời mà thật đã rất hiểu sống với tư tưởng của muôn đời khi đề cập đủ chuyện nào vấn đề thiện và ác, làm người thế nào, nào câu hỏi cuộc sống là tốt đẹp hay đáng phỉ nhổ...Bao giờ câu trả lời của Nguyễn Huy Thiệp cũng song trùng, vừa thế này vừa thế kia, như bản chất của vật chất vừa là sóng vừa là hạt, cuộc đời vừa đáng yêu vừa đáng ghét, vừa đáng phỉ nhổ vừa đáng trân trong một truyện ngắn con người hiện ra "nhếch nhác toàn tập" như Không có vua thì câu người ta nhớ nhất là câu "Thương lắm" của cô Sinh, ở cuối Nguyễn Huy Thiệp, người viết văn viết báo ở ta luôn luôn bị môi trường hoạt động của mình chi phối, người nọ nhìn người kia mà sống và làm nghề. Chúng tôi thường trông đàn anh của mình viết rồi viết theo, không vượt được hoàn Huy Thiệp chẳng nhìn ai cùng thời, ông sống với các nhà văn lớp trước từ Nguyễn Du, Nguyễn Trãi, Tú Xương trở đi tới Nam Cao, Nguyễn Bính, Vũ Trọng Phụng... Rõ ràng Nguyễn Huy Thiệp đối thoại, trò chuyện với rất nhiều đấng bậc, những người làm vẻ vang cho văn học Việt Nam, những nhà văn thực lớn nhà văn hiện nay bắt đầu là những chiến sĩ văn nghệ, với vai đó họ là những công chức cần thiết cho xã hội. Về sau một số họ lại thường tuyên bố chỉ làm văn nghệ cho vui. Nhưng theo tôi trước sau họ vẫn không phải là "làm" văn học. Hoặc nói chính xác hơn họ không làm thứ văn học có thể tiếp nối được dòng mạch mà những nhà văn lớn của Việt Nam đã tạo ra được trong lịch sử, thứ văn học của muôn khi Nguyễn Huy Thiệp xuất hiện, văn học thường xa lạ với các vấn đề trừu tượng nhất là các vấn đề nhân bản. Đến Nguyễn Huy Thiệp, những phạm trù của muôn đời như chuyện thiện và ác trong con người lại là ngón sở trường của thấy Nguyễn Huy Thiệp viết về cái ác thì người ta kêu ầm lên rằng không nên làm thế, không cần viết về cái ác mà nghệ thuật chỉ viết về cái thiện là đủ thậm chí cho viết về cái ác là tội Huy Thiệp không thể làm khác. Hình như trong thâm tâm ông cảm thấy cần viết về cái ác, phải làm thế mới đẩy lùi nó đi ác trong văn Nguyễn Huy Thiệp dai dẳng, bao trùm. Và viết về cái ác chính là cái nhân hậu của Nguyễn Huy Thiệp, lòng nhân hậu của những nhân vật lớn, cái nhân hậu xa lạ với khuôn mẫu sự nhân hậu đương thời. Đó là sự nhân hậu lặn sâu bên tin của ông vào con người không bao giờ mất. Ông yêu thương con người bắt đầu bằng sự phê phán, ông miêu tả hết cái nhếch nhác, tầm thường, cái khốn nạn, cái không đáng yêu của cuộc đời, nhưng chính bằng cách đó ông lại làm cho người ta hiểu và yêu đời hơn và có thể làm người tốt người hiện nay cũng viết về cái ác nhưng không có cái tâm của ông nên không thể đạt hiệu quả như văn Nguyễn Huy Thiệp ký tặng sách họa sĩ Lê Thiết Cương tại nhà họa sĩ năm 2018 - Ảnh LÊ THIẾT CƯƠNGKhông thay đổi theo thờiNguyễn Huy Thiệp lạ lắm, ông sống hòa hợp với các đồng nghiệp mà hình như vẫn đứng ngoài giới nhà văn đương thời và có lẽ điều đó cắt nghĩa được vì sao Nguyễn Huy Thiệp chịu đựng giỏi được như không thấy ai, trong suốt cuộc đời làm nghề, có tài chịu đựng được như Nguyễn Huy Thiệp. Bao lần tôi cứ tưởng ông gục ngã song ông vẫn đứng vượt qua được những tàn bạo của đời có lẽ cũng vì ông sớm đạt được cái đạo là biết sự nổi tiếng của mình phải trả giá rất nhiều. Một thứ bản năng thiêng liêng mách bảo ông phải chấp nhận những đau khổ thì mới phải đạo, và Nguyễn Huy Thiệp đã không đầu hội hiện nay thù ghét nhiều cá tính sang trọng, tiêu diệt nhiều lối suy nghĩ chính trực. Con người chen cạnh nhau ràng buộc nhau nhiều quá, do đó giống nhau quá. Nhưng Nguyễn Huy Thiệp viết không để chen cạnh ai, không viết để lấy giải thưởng. Ông chỉ là ông một cái tôi của từng trải và các loại tri thức học vấn thứ thiệt. Nên nhớ ông từng là giáo viên lịch vẫn nghĩ, thật may mắn cho mình được sống cùng thời với Nguyễn Huy Thiệp. May mắn chúng ta còn có Nguyễn Huy cuộc đời trầm luân, nhưng đáng giáVới nhà văn, nhà giáo Nhật Chiêu, văn chương Nguyễn Huy Thiệp đầy khí lực với bút pháp phản uyển ngữ. "Văn chương Việt Nam từ trước đến nay có một đặc điểm là thích dùng uyển ngữ, tức cách nói vòng, nói tránh là chủ yếu. Cho đến khi Nguyễn Huy Thiệp xuất hiện, đem lại một sinh khí mới, mà ở đó người ta thấy sự trần trụi hiểu theo mọi nghĩa của từ này. Bút pháp ấy như là phản uyển ngữ, làm cho bỗng dưng văn chương có một khí lực mới, tất nhiên ở Việt Nam thôi, chứ không mới so với nước ngoài. Nhưng quả thật nó lạ với dòng văn chương quá nhiều uyển ngữ của Việt Nguyễn Huy Thiệp trở về sau này, một số nhà văn Việt Nam có vẻ cũng thử nghiệm với bút pháp phản uyển ngữ nhưng đều không thành công bằng" - nhà văn Nhật Chiêu chia văn Nguyễn Huy Thiệp - Ảnh NGUYỄN ĐÌNH TOÁN"Tôi đã "gặp" Nguyễn Huy Thiệp từ năm 15 tuổi nhưng mãi đến năm 2019, khi ở tuổi 47 tôi mới được gặp ông ngoài đời tại Hà Nội" - nhà văn Trần Nhã Thụy tâm sự khi hay tin nhà văn Nguyễn Huy Thiệp vừa tạ thế. Lần "gặp" năm 15 tuổi là lúc cậu học sinh lớp 10 chuyên văn cùng các bạn làm bài bình luận về Tướng về hưu - truyện ngắn in trên báo Văn Nghệ một năm trước đó 1987.Có thể nói điều này, đối với lớp nhà văn chúng tôi, không ít thì nhiều đều ảnh hưởng bởi phong cách truyện ngắn Nguyễn Huy ngắn của Nguyễn Huy Thiệp có từ trường rất mạnh, nó hút người ta vào ngay từ chữ và dòng đầu tiên. Nguyễn Huy Thiệp cũng là người rất giỏi sử dụng đối thoại theo kiểu "công án thiền" nên vừa thực vừa ảo, vừa ẩn dụ vừa hiện thực, vừa khuấy đảo tâm trí vừa gợi mở tưởng tượng... Mấy chục năm rồi, có thể nói chưa có gương mặt truyện ngắn nào có thể thay thế Nguyễn Huy cũng xin nói thật điều này, hồi còn trẻ tôi từng không thích, thậm chí là ghét Nguyễn Huy Thiệp, không phải vì ông làm gì tôi cả, mà vì ông quá tài. Nhưng khi càng lớn tôi tự "hóa giải" điều đó vì thấy thật ngu xuẩn. "Danh càng lớn thì họa càng cao", đó là câu nói của Nguyễn Huy Thiệp mà tôi lấy làm bài học cho mình trong suốt cuộc đời này. Một cuộc đời trầm luân, nhưng đáng giá, đó chính là Nguyễn Huy Thiệp".LAM ĐIỀN ghiTin từ gia đình nhà văn Nguyễn Huy Thiệp cho biết, tang lễ của nhà văn sẽ được tổ chức tại Nhà tang lễ quốc gia số 5 Trần Thánh Tông, Hà Nội vào sáng viếng từ 9h15 đến 10h30, an táng tại nghĩa trang nhỏ ở huyện Đông Anh, trong khu mộ của gia đình cùng với vợ ông, người đã đi trước ông hơn 100 ngày Nhà văn Việt Nam sẽ đứng ra cùng gia đình tổ chức tang lễ cho nhà văn Nguyễn Huy Thiệp. Ông Nguyễn Bình Phương - phó chủ tịch hội nói đây là vinh dự lớn của hội. Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam Nguyễn Quang Thiều sẽ viết và đọc điếu văn trong tang lễ của Nguyễn Huy là điếu văn đầu tiên ông Thiều viết cho một hội viên với tư cách là chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam. Ông Thiều cảm động coi đây là mối duyên đẹp giữa ông và nhà văn Nguyễn Huy Thiệp.
Từ hiện thực ở đời nhà văn gom nhặt từng khoảnh khắc để đưa lên trang viết thông qua những con chữ biết nói và Nguyễn Huy Thiệp cũng không phải và ngoại lệ. Với tác phẩm Không có vua, nhà văn đã đi sâu đến tận cùng sự mất chuẩn mực của cả một gia đình nhưng bề sâu là phản ánh cả một thời đại. Câu chuyện khiến người đọc sởn gai ốc bởi những sự sai lệch đạo đức hay sự thoái hóa nhân tính của từng nhân vật trong truyện.[su_button url=” target=”blank” background=”ef2d30″ size=”5″ radius=”round” icon=”icon arrow-right” rel=”nofollow”]Mua sách trên Fahasa[/su_button]” Khi đất không có vua và biển không có thủy thần”Có gì trong “Không có vua”?Một câu chuyện viết về một gia đình gồm bảy người ông Kiền, cậu con trai cả Cấn – là một thương binh, Sinh vợ Cấn, Đoài công chức ngành giáo dục, Khiêm sinh viên, Khảm làm nghề lò mổ, Tốn. Mọi thành viên trong gia đình sống với nhau “ cạn tàu gió máng” dù đều mang trên mình dòng máu chung. Họ sống dưới một mái nhà mà đối xử với nhau lạnh lùng, đốn mạt, bất nhân chỉ xoay quanh một chữ “ Tiền”. Một gia đình đáng lẽ phải mang không khí ấm cúng thì nay chỉ là một không gian những người đồng loại sống với nhau – một không gian sa đọa, mạt thế và không có người cầm thoái hóa đạo đức bất kể mọi vai vế và chức vụÔng Kiền là người lớn tuổi nhất gia đình đáng lí phải thấu hiểu lẽ đời, phải là người điều hành trật tự của một gia đình. Nhưng Nguyễn Huy Thiệp đã đào sâu vào sự đốn mạt của một con người để soi chiếu một thời đại đổ đốn bởi nhiều lời thoại với thành viên trong gia đình ông Kiền đều nói nhiều chữ thô tục đi kèm với hành động cục cằn. Đỉnh cao của sự mất dấu đạo đức là ông Kiền bắc ghế xem con dâu là chị Sinh tắm. Điều này đi ngược với đạo lí làm người của một bề trên làm mất đi phẩm chất của một người đảo lộn của các giá trị trong đời sống thường ngày đã được Nguyễn Huy Thiệp tái hiện từng lớp khi cho người có tri thức nhất nhà lại là loại khốn nạn nhất. Trong gia đình ấy có Đoài một công chức ngành giáo dục, một người trí thức và hiểu biết nhưng có thể nói đây là nhân vật khốn nạn và bỉ ổi nhất trong căn nhà này. Đoài giở trò với Sinh, thậm chí có những lời khiếm nhã với chị dâu của mình. Nhất là khi ông Kiền ốm, cả gia đình ấy chỉ suy nghĩ tốn tiền thuốc men chứ không hề đoái hoài tới sức khỏe của bố. Thậm chí Đoài còn muốn biểu quyết “ Ai đồng ý bố chết giơ tay”. Đúng thật là “ Không có vua” thì con người ta chỉ có thể suy nghĩ và hành động cho lợi ích của chính mình và bỏ quên cái gọi là sự chuẩn mực đạo đức và ý nghĩa của chữ “ Người”.Còn có Khảm, một người sẵn sàng đánh giá và trao đổi cuộc hôn nhân bằng tiền. Khảm và Đoài chỉ coi việc yêu và lấy cô My Lan và Mỹ Trinh vì tiền. Nguyễn Huy Thiệp phản ánh sâu sắc những con người ấy có tri thức đáng ra nên xây dựng cho mình một cuộc đời tốt đẹp nhưng không họ lại chọn suy đồn, đi ngược với những giá trị tốt đẹp mà người có học nên còn cái đẹp tồn tại nơi không gian “ xấu xí” ấyMặc dù phần đa tác phẩm người đọc chứng kiến những thói suy ngược đạo đức của các nhân vật trong “ Không có vua” nhưng Nguyễn Huy Thiệp vẫn viết về sự tốt đẹp nảy nở trong không gian đen đục ấy. Đó là sự xuất hiện của Sinh và Tốn. Sinh sống trong gia đình này cũng như một tổ hợp sáu người nam trong quan hệ với một người nữ. Dù cô có sống khổ cực hay nếm trải những trò giễu nhại, coi thường, bại hoại của các thành viên trong gia đình thì cô vẫn lựa chọn ở lại và sống cùng với cuối tác phẩm, Sinh cũng nói rằng “ Khổ chứ. Nhục lắm. Vừa đau đớn, vừa chua xót. Nhưng thương lắm.” Đó cũng là một dấu ấn khi nhà văn nâng niu trân trọng thiên chức của phái nữ. Còn Tốn, tuy được khắc họa là một nhân vật ngờ nghệch nhưng lại là người duy nhất tỉnh táo biết thương chị Sinh, biết rõ và không thể chịu được những thói dơ bẩn trong căn nhà đọc nhận được gì sau câu chuyện của những nhân vậtHiểu rõ một thời coi tiền là trung tâm, chi phối cả nhân tính và đạo đức con người. Người đọc nhận thức rõ có một thời như thế – một thời cần phải xóa bỏ chứ không để nó lặp ở bất cứ đâu thì cái đẹp cũng luôn tồn tại và phát triển. Cái đẹp nơi chị Sinh hay Tốn là minh chứng rõ nhất. Chỉ cần con người có niềm tin thì dù ở nơi dơ bẩn nhất thì tình người và những giá trị tốt đẹp luôn tồn tại ẩn sâu trong lòng ví như lòng ham lương thiện vẫn luôn ẩn sâu trong lớp vỏ con quỷ dữ của làng Vũ Đại- Chí như nhiều tác phẩm của Nguyễn Huy Thiệp cái chất giọng lạnh lùng và sử dụng ngôn từ có phần thô tục nhưng chỉ có thế mới khơi sâu đến tận cùng chuyện đốn mạt mà các thành viên trong gia đình đang làm với nhau. Đó là một xã hội không đáng để tồn tại. Một xã hội để người đọc nhận thức và phải giã The Author Hai Yen Bui
Nhà văn Nguyễn Huy Thiệp Nguyễn Huy Thiệp sinh năm 1950, quê huyện Thanh Trì, Hà Nội. Thuở nhỏ ông cùng gia đình lưu lạc khắp nông thôn đồng bằng Bắc Bộ, từ Thái Nguyên qua Phú Thọ, Vĩnh Phúc… Năm 1960, gia đình chuyển về quê, định cư ở xóm Cò, làng Khương Hạ, Hà Nội. Năm 1970, ông tốt nghiệp khoa sử Trường Đại học Sư phạm Hà Nội và lên dạy học tại Tây Bắc đến năm 1980. Năm 1980, ông chuyển về làm việc tại Bộ Giáo dục và Đào tạo, sau đó, làm việc tại Công ty Kỹ thuật trắc địa bản đồ, Cục Bản đồ cho đến khi về hưu. Nguyễn Huy Thiệp chịu ảnh hưởng giáo dục chủ yếu của ông ngoại, vốn là người am hiểu nho học và mẹ, vốn là người sùng đạo Phật. Ông xuất hiện khá muộn trên văn đàn Việt Nam với vài truyện ngắn đăng trên Báo Văn nghệ năm 1986. Tác phẩm của Nguyễn Huy Thiệp in dấu ấn khá đậm nét về nông thôn và những người lao động. Truyện ngắn Nguyễn Huy Thiệp Sở trường của Nguyễn Huy Thiệp là truyện ngắn, có thể tạm được phân loại như sau Về lịch sử và văn học Kiếm sắc, Vàng lửa, Phẩm tiết, Nguyễn Thị Lộ, Mưa Nhã Nam, Chút thoáng Xuân Hương… Truyện ngắn mang hơi hướm huyền thoại hoặc “cổ tích” Những ngọn gió Hua Tát, Con gái thủy thần, Giọt máu, Muối của rừng, Chảy đi sông ơi, Trương Chi… Về xã hội VN đương đại Không có vua, Tướng về hưu, Cún, Sang sông, Tội ác và trừng phạt… Về đồng quê và những người dân lao động Thương nhớ đồng quê, Những bài học nông thôn, Những người thợ xẻ… Tướng về hưu Thương nhớ đồng quê Mưa Nhã Nam Tội ác và trừng phạt Chảy đi sông ơi Những người thợ xẻ Sang sông Trương Chi Chút thoáng Xuân Hương Kiếm sắc Vàng lửa Phẩm tiết Mưa Nguyễn Thị Lộ Huyền thoại phố phường Cún Đời thế mà vui Những bài học nông thôn Cánh buồm nâu thuở ấy Muối của rừng Không có vua Giọt máu Con gái thủy thần Đưa sáo sang sông Sống dễ lắm Hạc vừa bay vừa kêu thảng thốt Những ngọn gió Hua Tát Mười truyện trong bản nhỏ
không có vua nguyễn huy thiệp