Giới thiệu: Vợ yêu nhà thủ trưởng giả học làm sang. Hàn Dao là một cô gái sống ở vùng nông thôn, ôm giấc mộng cao cả. Là cô con gái bị gia tộc họ Hàn vứt bỏ, nhưng cuộc sống thì trôi chảy thuận lợi, vì chán ngán sống bình thường, cô dấn thân vào quân đội. Phó Tại sao phải dành tình cảm cho Mai trong khi Mai chẳng coi mình ra cái đếch gì. Thà yêu người yêu mình còn hơn yêu người mình yêu. Có thể bây giờ tôi chưa yêu Trang nhưng tôi sẽ cố yêu, sẽ luôn cho cô ấy hạnh phúc. - Bây giờ anh chưa yêu em, nhưng anh hứa sẽ yêu em và cho em Nội dung phim 18+ Chủ Nhà Mansao Từ quê lên thành phố để học đại học, Hứa Tuấn vô tình có mối tình đầu tiên trong đời hơn mình cả chục tuổi. Chị chủ nhà của Hứa Tuấn tên là Lâm Hiểu Phi (Lin Xiaofei), một chị gái đã 28 tuổi mà chưa có con. Chồng chị cũng chán mà bỏ đi "công tác" suốt nên chỉ có mỗi chị ở nhà. Vợ Yêu Nhà Thủ Trưởng Chương 173 « Chương Trước Quản Lý Chương Tiếp » Hàn Dao lên tiếng: "Đừng bao giờ động lòng trắc ẩn với kẻ địch, cô mắc phải điều tối kỵ rồi." Nắm đấm xòe 5ra, vỗ hai cái vào khuôn mặt ngơ ngác của Chúc Quân Dương. Hàn Dao đứng bật dậy, quay mặt về phía Hà Tiêu Linh, t6hở gấp nói: Vì không về dự sinh nhật vợ, anh liền chuyển nóng 100 triệu để chúc mừng sinh nhật bà xã. Bà xã Tấn Trường xúc động gửi lời cảm ơn tới chồng: " Mới sáng thấy tin nhắn ngân hàng báo cùng lời chúc ngọt ngào từ chồng, ôi hạnh phúc biết bao vợ cảm ơn chồng yêu của Vợ Yêu - Truyện Voz. Hàng Xóm Bá Đạo. Giá Như Dừng Yêu. Tán Gái Ở Nhà - Full Bạn Gái Tôi Là Lớp Trưởng. Màu Nắng - Màu Mưa. Hồi Ức - Cô Gái Của Sếp. Nhà Nàng Ở Cạnh Nhà Tôi. Phượng Hồng Vô Tâm Đâu Chỉ Riêng Mình Anh. Iukh. Tác giả Hàn QuânThể loại Truyện Nữ Cường, Ngôn Tình, Đô ThịGiới thiệuHàn Dao là một cô gái sống ở vùng nông thôn, ôm giấc mộng cao cả. Là cô con gái bị gia tộc họ Hàn vứt bỏ, nhưng cuộc sống thì trôi chảy thuận lợi, vì chán ngán sống bình thường, cô dấn thân vào quân Thiếu Lê, Thiếu tá lục quân, đại Đội trưởng đội đặc công, con trai độc nhất của gia tộc quân nhân, tài giỏi hơn người, bên cạnh không thiếu người theo đuổi, nhưng chỉ dành trọn trái tim cho cô.“Anh thích em như đạn bay khỏi nòng, một phát trí mạng!”“Anh thích em như quân hiệu trên đỉnh đầu, lấp lánh hào quang!”“Anh thích em như kính chào quốc kỳ mỗi sớm mai ló dạng!”Đây là lời hứa giữa họ, cũng là dáng hình tình yêu của họ. Trong chiến hỏa, đẹp nhất chính là nụ cười của họ. Các giáo quan đi qua đi lại trong hàng, thỉnhthoảng lại tặng cho đám lính mới một cú đạp,xem bọn họ có đứng vững không, rất nhiềulính nữ bị đạp người đứng trên bậc thềm bên kia thìkhông cần lo, bây giờ đứng đó không dùngsức là sẽ ngã tình hình ổn định lúcnày, 6bây giờ không cần phải lo là người bêntrên mất tập trung hoặc là không nghiêm những người bên dưới ỷ vào việc mìnhđứng trên đấ7t bằng nên bắt đầu lười biếng,đá một cái là biết rốt cuộc có bao nhiêu ngườikhông nghiêm Tiêu Linh ở bên cạnh,thấy vậy là đi lên mắng mỏ4.“Các cô đang làm cái gì thế hả? Tư thế đứngnghiệm đơn giản như vậy mà còn khôngđứng cho ra hồn, sau này tôi dạy thêm nhữngcái khác thì8 các cô học kiểu gì! Mau đứnglên, tiếp tục!”Tiếng mắng của Hà Tiêu Linh có sức xuyênthấu khủng khiếp, nửa sân huấn luyện đều cóthể nghe quan Sa Long bên phíalính nam tới, lại gần là nghe thấy tiếng mắngcủa cô ấy.“Tôi nói cho các cô biết, các cô đã tới đâylàm lính thì hãy nhớ lấy, bất kể khi nào cũngphải tập trung cao đội không phải nơiđể các cô tận hưởng, nếu muốn ở lại trong cáiquân doanh này thì phải nghiêm túc vào chotôi! Còn không, tôi không dám chắc bao giờcác cô sẽ bị trả về nhà đâu!”Sa Long nhìn Hà Tiêu Linh liên tục đi khắpcác hàng, dừng lại bên cạnh Giang Hàn.“Sao vậy?”Giang Hàn lắc đầu.“Đợt lính mới này không tốt lắm.”Giang Hàn cảm thán một câu, Sa Long hiểungay.“Hay là tội dẫn lính nam tới đây thể hiện vàiđường.”Nghe Sa Long nói vậy, Giang Hàn híp mắt,liếc nhìn đám lính nam ở trong góc tại sânhuấn luyện.“Được, anh lời bọn họ tới đây, đứng đối diệnnhìn nhau.”Sa Long nhìn đám lính nữ, gật đầu rồi cầmcòi chạy còi vang lên ở cách đó không xa,Giang Hàn cũng thổi cái còi trong tay mình.“Toàn thể đội ngũ, tập trung!”Hà Tiêu Linh nhìn chiếc đồng hồ trên cổ tay,mới được năm mươi phút kể từ lúc bắt đầuhuấn luyện đến giờ, bây giờ đang là ba ấy chạy tới bên cạnh Giang Hàn.“Sao tự nhiên lại thổi còi?”Vừa rồi Hà Tiêu Linh mắng hắng quá, khôngnhìn thấy Sa Long Hàn chỉ thẳngvề phía lính nam.“Sa Long dẫn lính nam sang đây chơi”Nhìn đám lính nam đang đi tới, Hà Tiêu Linhsực hiểu, cũng giơ tay lên thổi còi.“Nhanh lên, chờ người khác mời đi ăn cơmà!”Nghe thấy tiếng còi, Hàn Dao cũng dichuyển, ai ngờ vừa xoay người được một nửathì Hà Tiêu Linh lên tiếng gọi cô.“Hàn Dao, tôi không bảo cô nhúc nhích thìcô cứ đứng đó cho họ xuống dướiđứng, cô đứng trên đó!”“Rõ!”Hàn Dao lại xoay người về, tiếp tục làm phíaSa Long dẫn đám lính nam tới, đứng đối diệnvới lính nữ, còn Hàn Dao thì quaylính liếcqua là đã thấy Đường Duy Hy vẫytay với mình, cô dời mắt khỏi khuôn mặt Long cảm thấy tò mò về người lính nữđang đứng một mình trên bậc, bèn vứt đámlính nam cho phó giáo quan bên cạnh, cònmình thì đi tới trước mặt Hàn Dao.“Cô này được đấy nhỉ, một mình đứng ở đây,tư thế cũng không tệ!”Hàn Dao không nói gì, bởi vì câunày của Sa Long không phải là nóivới mắt của anh ấy khônghề nhìn cô, mà là nhìn Hà Tiêu Linh hất mặt về phía cô.“Bên tôi có một người làm mẫu chonhững người khác.”Hà Tiêu Linh đang cố tình khiêukhích Sa ấy để Hàn Daođứng ở một vị trí bắt mắt như vậy làvì đã lường trước được rằng bênphía lính nam không có ai làm đượcchuẩn như Hàn Dạo.. Hàn Dao là một cô gái sống ở vùng nông thôn, ôm giấc mộng cao cả. Là cô con gái bị gia tộc họ Hàn vứt bỏ, nhưng cuộc sống thì trôi chảy thuận lợi, vì chán ngán cuộc sống bình thường, cô dấn thân vào quân đội. Phó Thiếu Lê, Thiếu tá lục quân, đại Đội trưởng đội đặc công, con trai độc nhất của gia tộc quân nhân, tài giỏi hơn người, bên cạnh không thiếu người theo đuổi, nhưng chỉ dành trọn trái tim cho cô. “Anh thích em như đạn bay khỏi nòng, một phát trí mạng!” “Anh thích em như quân hiệu trên đỉnh đầu, lấp lánh hào quang!” “Anh thích em như kính chào quốc kỳ mỗi sớm mai ló dạng!” Đây là lời hứa giữa họ, cũng là dáng hình tình yêu của họ. Trong chiến hỏa, đẹp nhất chính là nụ cười của họ. “Các cô thuộc đội tân binh, bây giờ mỗi tuần đội tân binh đều sẽ bị kiểm tra phòng ốc, không cố định thời gian, tình hình kiểm tra 5cụ thể sẽ được công bố trên bảng này tạm thời không kiểm tra, chính thức bắt đầu kiểm tra từ tuần giờ các cô có6 đủ thời gian để luyện tập.”Hà Tiêu Linh tùy tiện vươn tay ra, kéo một chiếc chăn trên giường vậy, khóe môi H7àn Dao giật giật, khéo thật, lấy đúng cái chăn của cô.“Chăn này của ai, tôi trưng dụng một lát!”Hà Tiêu Linh nhắ4m thẳng vào Hàn Dao đứng gần mình nhất, khóe môi Hàn Dao lại giật giật.“Báo cáo! Chăn này là của tôi, giáo quan Hà cứ dùn8g thoải mái!”“Vậy được!”Vừa nói, Hà Tiêu Linh vừa ném chăm xuống Dao nhắm chặt mắt lại, dưới đất bẩn như thế, ôi chăn của cô!“Tôi làm mẫu một lần, các cô mở to mắt ra mà nhìn cho kỹ!”Khi bắt tay vào làm việc gì, Hà Tiêu Linh cũng rất nghiêm túc, nói dạy bọn họ cũng là nghiêm dù chỉ có một lần, nhưng cô ấy nói rất chậm và kỹ một lần làm mẫu, mọi người nhìn thôi cũng biết làm sơ qua rồi, chỉ cần thực hành nữa là khi dạy gấp chăn xong, Hà Tiêu Linh lần lượt dạy tất cả những nội dung mà cô ấy nhắc tới trước ấy cẩn thận như thế khiến Hàn Dao thay đổi phần nào cái nhìn về cô nhìn một lần là đã nhớ hết toàn bộ công việc điều khiến người ta cảm thấy biếи ŧɦái nhất là việc vệ sinh công cộng, cũng chính là dọn nhà vệ Dao ngạc nhiên nhìn Hà Tiêu Linh.“Giáo quan nói thật đấy hả?”“Trông tôi giống đùa với cô lắm hả?”Hà Tiêu Linh cười hỏi ngược ấy nhìn Chúc Quân Dương, Chúc Quân Dương chất phác gật đầu.“Giống!”Hà Tiêu Linh liếc trắng mắt nhìn cô ấy.“Tránh sang một bên! Tôi không đùa, trong ba tháng này, nhiệm vụ vệ sinh công cộng của cô chính là nó! Lo mà làm cho tốt!”“Cam đoan sẽ hoàn thành nhiệm vụ!”Người của hai tổ đồng thanh trả lời, giọng nói khá là Tiêu Linh ngoáy tai, sau đó vẫy tay.“Được rồi, đừng nói mấy chuyện đâu đâu này nữa, tôi đi giờ các cô bắt đầu thu dọn đi, sáng mai tôi sẽ đến kiểm tra.”Hà Tiêu Linh xoay người, thảnh thơi bỏ đi, để lại cả đám người loay hoay bận Dao nhanh chóng sắp xếp tủ, chậu rửa mặt, khăn mặt,...!của mình đâu ra đấy, sau đó tới nhà vệ sinh, quan sát kích thước của cái nhà vệ sinh này, lẳng lặng lau mồ hôi lạnh trên trên tầng bốn, vô tình liếc về phía sân huấn luyện, bên tai cô chợt vang lên câu nói “đến sân huấn luyện chờ tôi” của người đàn ông ngẩn ngơ nhìn sân huấn luyện một hồi, cuối cùng vẫn lựa chọn xuống dưới, tới sân huấn toàn không có ai chú ý tới cô, nhưng Hàn Dao không khống chế được mình, dọc đường đi cứ lén âm thầm mắng bản thân, không biết đang hồi hộp cái gì đến sân huấn luyện, Hàn Dao nhìn thấy Phó Thiếu Lê đang mặc quân trang, đứng thẳng người dưới lá cờ, hiên ngang khí cất bước tới gần chỗ quốc Thiếu Lê xoay người lại, đối diện với ánh mắt của cô.“Tới rồi à?” “Tới rồi.”Cô trả lời một cách hờ hững, Phó Thiếu Lê không tỏ thái độ gì.“Trông có vẻ cô chạy hai mươikilomet xong cũng không có dichứng gì nhỉ?”Nghe anh nói vậy, Hàn Dao muốncười lạnh.“Sao hả? Quan tâm tôi à? Tôi chảdám nhận sự quan tâm của thủtrưởng đâu, mong thủ trưởng đừngcó dối trá như thế!”“Tôi dối trá?”.

vợ yêu nhà thủ trưởng